Rất may khi mọi thứ đang lên cao trào thì tiếng khóc của đứa bé trong phòng vọng ra, Thủy vội ngăn bố chồng lại rồi bảo:
– Bố… như vậy được rồi… con vào cho nó bú đã…
Điền dù chẳng muốn rời khỏi cơ thể nàng nhưng gã biết không thể nóng vội được, cần biết dừng đúng lúc, vậy nên đành nuối tiếc buông nàng ra. Huyền thấy con Trâm run lên bần bật. Rõ ràng là tay đang cầm quả cà chua mà không hiểu sao cứ vô thức bóp nhẹ,địt trong đầu lại nhớ đến hai trái đào tiên căng mọng ban nãy. Cháu gái chỉ vừa nằm yên một chút Điền đã không đợi được mà luồn cả hai tay vào áo con dâu.
– Làm tiếp nào…
Lần này thì không đợi Thủy vén áo lên bố chồng đã thò tay vào bóp lấy ngực nàng.